Là 1 người tôn thờ chủ nghĩa dịch chuyển và đam mê khám phá các miền đất mới, song mình chưa từng nghĩ mình sẽ đặt chân tới Đài Loan trong thời điểm này. Có lẽ, những cái tên nổi bật như Hàn Quốc, Nhật Bản hay Dubai hào nhoáng đã làm lu mờ 1 Đài Loan nhỏ bé. Ấy thế nhưng, mình đã phải thay đổi hoàn toàn suy nghĩ khi chuyến đi này đã đem đến quá nhiều cảm xúc trên cả tuyệt vời. Đầu tiên, đó là sự ngạc nhiên trước sự phát triển của 1 đảo quốc nhỏ bé. Mình thấy Đài Loan có khá nhiều điểm tương đồng với Singapore hay Hàn Quốc và phát triển cũng không thua kém những quốc gia này. Đặc biệt, người dân Đài Loan rất thân thiện, các bạn trẻ người Đài nói tiếng Anh cực siêu nữa nên các bạn không phải quá lo lắng nếu bạn không biết tiếng Trung nhé. Các bạn ý nhiệt tình chỉ đường và giúp chúng tớ phiên dịch với những người không nói được tiếng Anh.

Giao thông ở bên này thì cực kỳ tiện lợi và dễ sử dụng: taxi, xe bus, tàu điện ngầm (MRT), tàu cao tốc (HSR), tàu thường (TRA) và cả những chiếc xe đạp công cộng vàng chóe (Ubike) dành cho du khách tự thuê và tự trả. Chỉ với 1 chiếc thẻ Easy card là bạn có thể sử dụng tất cả các phương tiện trên (trừ taxi nha) và cả thanh toán ở các cửa hàng tiện lợi nữa chứ (tiện đến thế là cùng ^^).
Sau chuyến đi, mình mới thấy rằng không nhất thiết phải “nghiên cứu kỹ càng” từ ở nhà cách thức di chuyển giữa các địa điểm. Chỉ cần bạn có google map và chút kỹ năng xem bản đồ thì cả Đài Loan đều nằm gọn trong lòng bàn tay bạn. Và dĩ nhiên, cũng đến lúc đó tớ mới thấy việc thuê cục phát wifi của KKday là 1 lựa chọn sáng suốt. Cả nhóm 4 người đều có thể sử dụng và chỉ mất 300k cho 5 ngày. Ngay khi xuống sân bay Đào Viên, chúng tớ mua thẻ Easy card ở cửa hàng tiện lợi Hilife và tới quầy nhận cục phát wifi. Vì đã thanh toán trước từ nhà nên đến đây, tớ chỉ việc đưa Voucher điện tử, ký nhận và nghe hướng dẫn sử dụng- tất cả mất chưa đầy 5 phút (lúc trả còn nhanh hơn thế :D).
Thuê thiết bị phát wifi 4G tại Đài Loan

Cho đến tận bây giờ, khi đã kết thúc một hành trình đáng nhớ đến đất nước Đài Loan, mình vẫn lâng lâng khi nhớ về những lúc đi bộ giữa rừng cây cao thẳng tắp, những gốc cây khổng lồ 10 người ôm không hết, nhớ ánh hoàng hôn trên núi Alishan, nhớ vị thơm, chát nhẹ và ấm áp của chén trà Ôlong Alishan nổi tiếng và nhớ cả sự ồn ào, náo nhiệt của khu chợ đêm Ximending & Raohe. Thành quả của chuyến đi là gần 1.000 bức ảnh sống ảo và ăm ắp những kỷ niệm khó quên.


Vé tham quan Đài quan sát Taipei 101- Giảm 15%


Vé tàu cao tốc Taiwan HSR giảm 20%


Một vài tấm ảnh, một vài dòng ghi chú không thể diễn tả được hết vẻ đẹp của núi rừng Alishan. Càng không thể kể hết quãng đường dài và khá vất vả để đến được nơi đây nếu bạn là một người say xe ô tô. Vì vậy, mình hẹn các bạn ở 1 bài viết riêng về Alishan nha.
Mình chỉ có đôi điều muốn chia sẻ luôn là mình được biết rằng các tour du lịch thường ít đi Alishan, có lẽ vì chi phí khá cao. Tính ra, riêng chi phí đi lại từ Đài Bắc tới Alishan đã ngốn của mình gần 2,5 triệu VNĐ. Đấy là mình còn tiết kiệm được những 20% giá vé tàu HSR từ Đài Bắc đến Gia Nghĩa nhờ đặt qua Kkday. Đồng thời, nhóm mình có 4 người nên cũng book luôn qua KKday 1 xe riêng đi từ Gia Nghĩa đến Alishan. Sẽ có những cách đi tiết kiệm hơn, nhưng theo mình, chi phí cách này cũng không cao hơn là bao so với việc bạn sẽ mất rất nhiều thời gian đi TRA và bus. Hãy dành khoảng thời gian đó để tận hưởng cảnh đẹp của Alishan nha.
Thuê xe riêng từ Gia Nghĩa đến Alishan (hoặc ngược lại)
Khu du lịch rừng quốc gia Alishan (Alishan National Forest) rất rộng, các bạn nên dành hẳn 1 ngày để đi Alishan nha. Nếu có điều kiện về thời gian thì bạn có thể nghỉ qua đêm tại đây luôn cũng được. Mình không phải là một người yêu cỏ cây, hoa lá hay thích đi tản bộ nhưng quả thực Alishan đã hút hồn mình, có đi mới cảm nhận được.




Song đó chưa phải là tất cả.
Nếu bạn đến Đài Bắc, chắc chắn bạn không thể bỏ qua làng cổ Cửu phần, Thập phần. Cửu phần- Ngôi làng trên núi gây ấn tượng mạnh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đường lên Cửu phần 1 bên là biển, 1 bên là núi với những ngôi nhà san sát.

Đường lên rất dốc và quanh co, nhưng vì mải ngắm cảnh nên mình chẳng có chút gì sợ hãi. Cửu phần giống như 1 ngôi làng trong cổ tích bỗng dưng hiển hiện trước mắt. Hôm mình đi là Thứ 2 mà vẫn đông đúc du khách, nghe nói vào cuối tuần còn đông hơn nhiều. Lối đi trong làng nhỏ và 2 bên là những cửa hàng đồ lưu niệm xinh xắn. Bạn đã vào là không thể bước ra tay không mà phải mua 1 món gì đó vì cái gì cũng quá đáng yêu. Ở đây cũng bán rất nhiều trà và đặc biệt là trứng bắc thảo- rất nhiều loại và rất ngon.

Thập phần thì chỉ có đặc sản là thả đèn trời. Nhóm mình tìm đúng đến quán có chị người Việt bán hàng để mua ủng hộ chị. 4 đứa châu đầu viết đủ các ước nguyện lên 4 mặt của đèn, mỗi mặt 1 màu tượng trưng cho: sức khoẻ, tiền tài, sự nghiệp & tình duyên. Viết xong thì có 1 em giai người Đài ra giúp bung đèn + chụp ảnh + quay phim + châm lửa + chỉ đạo 4 đứa thả đèn bay lên trời. Không ngờ thả đèn trời cũng vui đến thế. Nếu như lời ước “Việc nhàn, lương cao” của mình mà thành hiện thực thì năm sau sẽ quay lại đây thả đèn tiếp, ahihi.


Thuê xe riêng 8 tiếng tham quan Đài Bắc
Ẩm thực Đài Loan không ngon “hú hồn” như mình được nghe “rì viu” (review) trước đó. Có lẽ là do không hợp khẩu vị dân Bắc như mình. Nhưng cũng có mấy món rất ngon khiến tim mình ngất lịm.
Đầu tiên phải kể đến món dimsum ở Nhà hàng Đỉnh Thái Phong (Din Tai Fung) danh tiếng. Nhóm mình phải mất đúng 70 phút để chờ có bàn, dĩ nhiên, bạn chỉ cần để lại tên và lấy số, sau đó cứ đi mua sắm thoải mái ở quanh đó. Bảng điện tử trước nhà hàng sẽ hiện ra thời gian ước tính bạn phải chờ và có sẵn 1 bảng thực đơn rất to để bạn xem và gọi món trước.

Bánh Chiate- Thương hiệu bánh nổi tiếng nhất xứ Đài, mọi người thường mua bánh này về làm quà. Món bánh dứa Chiate “hót hòn họt” lun nhưng mình lại không thích bằng loại bánh tròn tròn có 6 vị nhân khác nhau. Mình thấy bánh dứa bị ngọt quá ý. Bánh nhân khoai môn tròn tròn, dẻo dẻo, ngọt thanh, mình mua ở sân bay lúc về, không nhớ hiệu gì ☹.
Hoa quả thì có na, loại giống quả mãng cầu, được bán với giá 90k-140k/1 quả (tùy quả to nhỏ), ở VN bán 280k- 400k/1 quả cơ nên bạn tranh thủ ăn ở Đài đi nhé, ahuhu. Nếu bạn mua na về làm quà, nhớ gói kỹ từng quả vì hàng ký gửi dễ bị dập nha. Tiếp đến là cherry New Zealand (haha, chưa được tới NZ thì ăn tạm cherry NZ ở Đài Loan vậy) khoảng 350k/kg loại quả to, ăn ngọt lịm lun á, bạn cũng nên tranh thủ ăn thật nhiều vào nha, ngon- bổ- rẻ hơn VN nhiều.
Ủa, trà sữa- thức uống quốc dân của Đài Loan, nổi tiếng đến như vậy mà sao mình suýt quên không nhắc đến. Cơ bản là vì mình thấy nó cũng không ngon hơn ở Việt Nam, chỉ là vị trà thơm hơn mà thôi. Gongcha ở Việt Nam hot hit như vậy mà bọn mình cũng google search thoái mái mà không ra 1 quán trà sữa Gongcha nào ở Đài Bắc cả. Hoá ra cả Đài Loan chỉ có 2 quán Gongcha, 1 ở Cao Hùng, 1 ở Đài Nam thì phải- 2 quán này đều cách mình cả chiều dài đất nước ?.
Với chuyến đi này, bọn mình book và thanh toán trước nhiều dịch vụ từ khách sạn đến đi lại nên không cần phải đem theo nhiều tiền mặt, cũng thấy “nhẹ nhõm” hơn nhiều ?

Đài Loan đẹp và yên bình lắm, nhiều người nhận xét Đài Loan giống Nhật (đừng nghĩ Đài Loan giống Trung Quốc nha, không hề). Mình thì chưa đi Nhật nhưng đứa em đi cùng mình cũng bảo nó cứ có cảm giác như đang ở Nhật vậy, rất rất giống lun. Có lẽ mình không cần đi Nhật nữa mà thẳng tiến đến Bhutan chăng. Có ai cũng tò mò về quốc gia Nam Á này như mình không?
Bài dự thi của bạn Hoàng Minh Ngọc